Saturday, August 9, 2014

FOUR TYPES OF HUMAN BEINGS IN THE WORLD – BỐN HẠNG NGƯỜI TRÊN THẾ GIAN


Đức Phật dạy có bốn hạng người có mặt trên thế gian này:

1. Hạng thứ nhất là hạng người lo làm khổ mình, chuyên làm khổ bản thân mình.

2. Hạng thứ hai là chuyên làm khổ người khác.

3. Hạng thứ ba là chuyên làm khổ mình và làm khổ người khác.

4. Hạng thứ tư là không làm khổ mình và không làm khổ người khác.

i. Người lo làm khổ mình, chuyên làm khổ bản thân mình:

Tức là hạng người chỉ biết sống một cuộc đời buông xuôi, lêu lổng, lười biếng, cờ bạc, rượu chè, say sưa đắm đuối, ỷ lại, buông thả cuộc đời mình theo con đường xấu xa, hẹp hòi tối tăm, không có lợi ích gì cả. Ðó là hạng người làm khổ mình.

ii. Người chuyên làm khổ người khác :

Là những người sinh tâm điên đảo, xấu xa, độc ác, để phỉnh gạt, để lấy của người khác, của mọi người về làm của mình, để sát hại, tù đày người khác, không biết sự đau khổ của người khác chính là sự đau khổ của mình, không hiểu được lời dạy của Đức Phật.

Đức Phật dạy rằng:

- Ai cũng sợ gươm đao, ai cũng sợ sự chết, vậy hãy lấy lòng mình suy lòng người, chớ giết, chớ bảo giết.

- Ai cũng muốn xa tránh điều khổ, ai cũng muốn có hạnh phúc. Vậy hãy lấy lòng mình suy lòng người, đừng gây điều khổ cho người khác, đừng phá hại hạnh phúc của người khác.

- Ai cũng có gia đình, thân nhân muốn bảo bọc, muốn duy trì hạnh phúc được tốt đẹp. Vậy thì đừng phá gia đình, đừng phá thân nhân của người khác.

- Ai cũng muốn của cải mình được trọn vẹn yên ổn, vậy hãy lấy lòng mình suy lòng người, giữ gìn của cải của người khác, đừng xâm phạm, đừng gian tham, đừng bóc lột, đừng cướp giật!

iii. Người chuyên làm khổ mình và làm khổ người khác:

Ðó là hạng người sống hoàn toàn không có đạo đức, không có lý tưởng, không có nhân nghĩa. Chuyên sống với một tâm tình nhỏ hẹp, xấu xa, vị kỷ, làm những việc độc ác để vụ lợi ích kỷ cho cái thân mình, cho gia đình, phe nhóm của mình; nói những lời độc ác để thu lợi về cho mình, phỉnh gạt, lừa đảo, giết chóc, không tôn trọng tài sản, sự sống của kẻ khác. Chiếm đoạt tài sản của người, giết hại người cũng chẳng có lợi ích gì cho mình hết. Ðó là hạng người làm khổ mình và chuyên làm khổ người.

iv. Người không làm khổ mình, không làm khổ người khác:

Tức là hạng người biết sống đạo đức, biết sống theo lẽ phải, biết sống thế nào để đem lại an vui, hoan hỷ mà không gieo rắc tai họa, khiếp hãi; biết sống thế nào để đem lại hân hoan cho kẻ khác chứ không sống mà đem lại sự e dè, sợ sệt cho người. Ðó là những người luôn luôn nghĩ đến hạnh phúc của mình, hạnh phúc của người để tạo dựng một cuộc đời hạnh phúc cho cả hai bên, vì biết được rằng người có hạnh phúc thì mình mới có hạnh phúc, mình có hạnh phúc người mới có hạnh phúc. Nếu mình chỉ lo hạnh phúc cho mình mà phá hại hạnh phúc của người khác thì không thể nào riêng mình có hạnh phúc trong khi xung quanh mọi người không được hạnh phúc. Nếu mình giàu có đủ ăn một ngày ba bữa trong khi xung quanh mình toàn là những người thiếu ăn thiếu mặc, thì không thể nào an vui giữa những sự thiếu thốn của những người khác được.

No comments:

Post a Comment