Sunday, August 10, 2014

NHỮNG GÌ NGƯỜI KHÁC MẮNG CHỬI TA, NHỤC MẠ TA, GÁN GHÉP CHO TA LÀ CỦA HỌ, KHÔNG PHẢI CỦA TA.

Những người Bà La Môn, những thầy cúng ở Ấn Ðộ thời Đức Phật tại thế không thích Đức Thế Tôn (The World Honored One) vì Đức Phật đe dọa cách kiếm sống của họ. Đức Phật dạy rằng con người không cần phải có người làm trung gian giữa họ với đấng thần linh mới có được hạnh phúc và việc đổ hương lên các thần đá hay dâng cúng tiền bạc, đồ vật, hương hoa... đều vô ích. Vì đó là cách kiếm sống của người Bà La Môn nên dù cũng có nhiều người Bà La Môn sau này trở thành đệ tử của Đức Phật tuy nhiên còn số khác không khỏi có lòng thù hằn Ðức Phật.

Một hôm, một trong những người Bà La Môn thù ghét Đức Phật đã đến chỗ Đức Thế Tôn đang thuyết giảng, đi qua đi lại trước mặt Đức Thế Tôn. Rồi ông ta dùng lời lẽ thô tục để chửi mắng Đức Phật. Ông ta cho rằng Đức Phật đã truyền dạy những giáo lý sai lầm, Đức Phật đáng bị đuổi ra khỏi nước, rằng Đức Phật đã phá vỡ nền tảng gia đình vì những người trai trẻ đi theo Đức Phật trở thành các vị tu sĩ, rằng dân chúng không nên ủng hộ Đức Phật; nghĩa là ông ta mạ lị Đức Thế Tôn bằng đủ mọi lời lẽ.

Sau khi người Bà La Môn đã hết lời chửi bới, Đức Phật đã ngồi im lặng rồi sau đó Người nói:

- Này, ông Bà La Môn, ông thường có khách đến nhà không?

Người Bà La Môn trả lời:

- Dĩ nhiên tôi luôn có khách đến nhà!

Ðức Phật lại nói:

- Khi có khách trong nhà ông có tiếp đãi họ không? Có cho họ đồ ăn, uống không?

Người Bà La Môn trả lời:

- Dĩ nhiên rồi, dĩ nhiên là tôi cho họ đồ ăn, thức uống.

Ðức Phật lại tiếp:

- Vậy nếu họ không nhận sự tử tế ấy, họ từ chối những đồ ông cho thì những món đồ đó thuộc về ai?

Người Bà la môn nói:

- Của tôi, của tôi. (Mine! Mine!)

Ðức Phật nói:

- Ðúng vậy ông Bà La Môn! Khi ta không nhận những món đồ của ông. Chúng thuộc về ông.

Ðây là một câu chuyện đáng cho chúng ta nhớ. Bất cứ sự công kích, đe dọa, chửi bới, chụp mũ nào đều thuộc về người nói ra những lời ấy. Chúng ta không phải nhận chúng là của ta.

No comments:

Post a Comment