Saturday, August 16, 2014

THUYẾT PHÁP CỨU CÁNH

Thưở xưa, phần đông mọi người đều dùng chiếc đèn lồng bằng giấy để soi sáng đường đi. Ngày nọ, một anh mù tìm đến thăm bạn cũ, khi tạm biệt ra về thì trời đã tối, người bạn liền trao cho anh một chiếc cây đèn lồng để soi đường về nhà. Anh mù cảm ơn lòng tốt của bạn, cười nói:

- Tôi không cần đèn lồng đâu! Người mù như tôi thì sáng hay tối đều giống nhau.

Người bạn giải thích:

- Tôi biết. Nhưng nếu anh cầm đèn lồng thì mọi người trông thấy mà không đụng vào anh. Vì vậy anh cầm theo là tốt nhất.

Nghe người bạn nói có lý nên người mù cầm chiếc đèn lồng để đi về nhà. Nhưng đi chưa được bao xa thì bị một người đi ngược chiều đụng vào. Người mù tức giận mắng:

- Ông đi như thế nào vậy? Chẵng lẽ ông không thấy chiếc đèn lồng trong tay tôi sao?

Người đi đường xin lỗi rồi nói:

- Thưa anh! Chiếc đèn lồng của anh đã tắt từ lâu rồi.

Người mù nói:

- Đèn tâm của ông tắt đâu có liên hệ gì đến đèn lồng của tôi!

No comments:

Post a Comment